![](/images/avt/0.png?1311)
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
![](/images/avt/0.png?1311)
![](/images/avt/0.png?1311)
Tờ mờ sáng, khi ông mặt trời còn chưa thức dậy, em đã ra đến bờ cánh đồng lúa gần nhà. Bởi em muốn được ngắm cảnh bình minh trên cánh đồng này.
Lúc này, cả cánh đồng còn đang ngủ say, đến một tiếng chim hót cũng không có. Thiên nhiên đắp cho cánh đồng một tấm chăn sương mù dày và nặng, để không bông lúa nào lén thức để chơi suốt cả đêm. Và rồi, ông mặt trời thức dậy, gửi những tia nắng nghịch ngợm xuống mặt đất. Chúng cuộn lại tấm chăn sương, đánh thức cánh đồng. Những chị gió từ xa chạy tới, lùa qua từng mảnh ruộng, gọi các bông lúa thức dậy. Các bông lúa đung đưa, va vào nhau nghe xì xào. Chúng rũ những giọt sương nhỏ còn đọng lại trên lá. Rồi vặn mình tắm nắng, sưởi ấm từng hạt ngọc nhỏ. Cả biển lúa xanh mát rì rào theo cơn gió, loáng lên từng vệt sáng của ánh nắng chiếu vào. Làm cho biển lúa như đang được dát vàng, lóng lánh lên màu quý giá. Những vạt cỏ dọc lối đi giữa các mảnh ruộng cũng ướt đẫm hơi sương, nhưng có lẽ do quá buồn ngủ, nên chúng cứ mặc kệ tất cả, tiếp tục nằm im lìm, nấp dưới bóng lúa. Trên những tán cây bàng cạnh ruộng lúa, bầy chim non đã thức giấc, chiêm chiếp không ngừng đòi ăn sáng. Chim bố chim mẹ vội vàng bay ra ruộng, bắt những chú sâu dám phá hại mùa màng để đem về cho con. Chờ thêm một chút nữa, con đường đi qua ruộng liền trở nên nhộn nhịp bởi người đi chợ, người đến trường. Có cả các cô chú nông dân chăm chỉ ra ruộng thăm lúa sớm. Ai cũng vui vẻ và phấn khởi, cười nói râm ran, đem đến nguồn năng lượng tươi mới cho cả cánh đồng
Mỗi buổi sáng, cánh đồng luôn thức dậy trong niềm yêu thương và mong chờ của những người nông dân. Còn em, thì yêu mến vô cùng vẻ đẹp mộc mạc và bình dị của nơi này. Nên sáng sáng lại dậy sớm để được ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của cánh đồng vào buổi sáng sớm
bạn tham khảo nhé!!!
chúc hc tốt :)
![](/images/avt/0.png?1311)
Bạn có biết điều tuyệt vời nhất với tôi là điều gì không? Đó là được ngắm cánh đồng quê hương vào buổi sáng, thật đẹp làm sao!
tham khảo nha em
Ở mỗi vùng quê, cánh đồng lúa là cảnh vật vô cùng thân thuộc, gắn bó với tuổi thơ của bao bạn nhỏ. Quê em cũng vậy, cũng có cánh đồng rộng, yêu dấu và thật đẹp được ngắm đồng lúa chín vàng lúc chiều về
![](/images/avt/0.png?1311)
TK:
Thiên nhiên luôn ẩn chứa những điều đẹp đẽ và kì diệu. Sống với thiên nhiên, con người như được trẻ trung hơn, yêu đời hơn, lạc quan hơn. Còn gì vui hơn khi mỗi buổi sáng, khi vừa thức dậy, ta được ngắm khu vườn của mình...
Khu vườn nhà tôi tuy không quá rộng nhưng bù lại rất nhiều loài hoa và loài cây. Những ánh nắng của buổi sớm mai tràn ngập trong khu vườn. Những chú chim cất tiếng hót líu lo như lời chào buổi sáng.
Ánh nắng của buổi sáng sớm không hề gay gắt mà chỉ dịu nhẹ. Những giọt sương long lanh như những viên ngọc còn đọc lại trên nhành cây, kẽ lá. Nhìn kìa, kia là những bông hồng bắt đầu nở rộ. Hoa hồng nở dưới ánh mặt trời như một nàng công chúa kiêu sa và lộng lẫy. Những chậu hoa lan ở ngay đầu khu vườn được đôi bàn tay của bố tôi chăm sóc dưới ánh nắng trông lại càng lung linh hơn bao giờ hết.
Khu vườn ấy, mẹ tôi còn trồng những giậu mồng tơi ở phía cuối. Tôi đặt chân bước vào khu vườn. Những lá mồng tơi to, đầy sức sống, trên lá còn đọng lại vài giọt nước đang mơn mởn dưới ánh mặt trời. Cả những luống rau muống nữa. Đôi bàn tay của mẹ đã chăm sóc chúng, nhất là những ngày trời nắng, ngày nào mẹ cũng tưới nước cho cây. Vì vậy chúng cứ lớn dần lên.
Và kia nữa, là những luống rau lang. Rau lang rát dễ trồng, cũng rất dễ mọc. Những cây rau lang được mẹ tôi trồng gọn vào góc vì thế trong vườn nhà tôi tuy có nhiều loại rau nhưng đều được bố mẹ tôi bố trí một cách rất hợp lý. Khi bước vào khu vườn nhà tôi, ai ai cũng thích sự bài trí đó.
Chẳng mấy chốc, ánh nắng không còn dịu nữa mà dần chuyển sang gắt hơn. Những chiếc lá vẫn cứ xanh mơn mởn, nom chúng tràn đầy sức sống như tuổi trẻ vậy. Ngắm khu vườn, tôi thấy khoan khoái hơn, trong người tràn đầy năng lượng để bắt đầu một ngày mới.
Mai này, khi đã trưởng thành và rời xa ngôi nhà yêu dấu của mình, tôi sẽ luôn trở về để ngắm khu vườn. Đó không chỉ là những giây phút tôi được hòa mình vào thiên nhiên, để tâm hồn luôn thư thái hơn mà còn là giây phút tôi nghĩ nhiều hơn về đôi bàn tay của mẹ cha đã chăm sóc khu vườn, cũng là chăm sóc chị em tôi.
Tham khảo
Mỗi cuối tuần, bố mẹ thường dẫn em đi chơi công viên. Công viên ngày cuối tuần nhộn nhịp những người là người. Sớm nay, khi đi bộ thể dục cùng ông, tôi mới nhận thấy công viên buổi sáng còn nhộn nhịp gấp bội phần.
Công viên nhộn nhịp nhờ dòng người qua lại tập thể dục, nhờ những thanh âm trong trẻo của buổi ban mai, nhờ cả vẻ tươi mới của thiên nhiên, hoa lá. Phía xa xa, ông trời lười biếng lộ nửa gương mặt sau đám mây trắng xốp bồng bềnh và không quên gửi nắng xuống nhân gian. Nắng xuân ấm áp lắm. Muôn tia nắng ấm dệt cho công viên một màu áo mới. Thảm cỏ xanh mướt còn đọng long lanh những giọt sương mai. Dưới nắng, chúng càng đẹp, phát sáng lấp lánh như những viên kim cương tí xíu. Hàng phượng, bằng lăng, hoa sữa,... xào xạc trên vòm lá những bản nhạc vui nhộn với gió. Gió vẫn còn chút hơi lạnh. Nhưng mọi người chẳng ngại điều đó, vẫn miệt mài với bài tập của mình. Ở khoảnh sân rộng, một nhóm cụ già tập dưỡng sinh, một nhóm khác múa bài thể dục nhịp điệu, mấy anh chị lại chơi đá cầu. Tôi cùng ông hòa vào dòng người trên con đường đi bộ. Những bước chân cứ đều đặn bước. Tôi ấn tượng nhất là những em bé nhỏ mũm mĩm đang ngồi trên chiếc xe đẩy của mẹ, của bà. Chà, các em cũng đi vãn cảnh, đi rèn sức khỏe đây mà. Các em cứ tròn xoe đôi mắt, ngơ ngác nhìn, miệng ê a chẳng rõ nói gì.
![](/images/avt/0.png?1311)
"Quê hương tôi, xanh xanh lũy tre, quê hương tuổi thơ không bao giờ quên...", mỗi lần câu hát đó vang lên, em lại nghĩ về quê hương của mình, màu xanh của lũy tre làng, những con ngõ nhỏ quanh co, và không thể nhắc đến cánh đồng bao la bát ngát trải khắp chân trời. Có lẽ, em ấn tượng nhất là cánh đồng lúa chín vào những buổi sớm mai ở trên mảnh đất quê hương thân yêu của mình.
Mùa hè đến cũng là lúc báo hiệu cho dân làng sắp bước vào vụ mùa bội thu. Sáng sớm vào ngày hè, cảnh vật quê hương thật thanh bình và tươi mát. Tuy là mùa hè, nhưng vào buổi sáng sớm, không khí vẫn có đôi chút se se lạnh, những cơn gió từ cánh đồng lúa chín thổi nhè nhẹ kèm theo hương thơm mát lành lẫn hơi ẩm khiến tâm hồn em cảm thấy xao động trước vẻ đẹp của thiên nhiên quê mình. Sớm mai, bầu trời rộng lớn, trong xanh và cao; những đám mây hồng phía rạng đông lững lờ trôi. Ông mặt trời bắt đầu chiếu những ánh nắng nhè nhẹ xuống cánh đồng lúa chín. Dưới ánh sáng đó, những giọt sương đêm long lanh còn đọng trên lá làm cho cả cánh đồng trở nên lung linh và huyền ảo hơn. Cánh đồng lúa chín trải dài mênh mông đến tận chân trời, thi thoảng lại bị ngắt quãng bởi những dãy núi dài trùng điệp. Hiện trước mắt em, cánh đồng như một dải lụa vàng đang đuổi nhau tới tấp xô vào bờ. Những bông lúa vàng tươi tưởng chừng vẫn còn chưa ngủ đủ giấc sau một đêm dài, chúng vẫn tựa vào nhau, đung đưa theo tiếng gió thổi rì rào. Mặt trời hửng nắng lên mỗi lúc một rõ hơn, những con đường làng hiện rõ ra như muốn ôm trọn dải lụa vàng vào lòng. Tiếng những con vật bắt đầu hòa vào nhau, tiếng gà gáy, tiếng chó sủa xa xa, rồi cả những chú chim non bắt đầu ríu rít trên những cành cây... Con người cũng bắt đầu với công việc của mình, đầu làng, một bác nông dân đang dắt trâu xuống cánh đồng vàng bát ngát. Lấp ló giữa màu vàng tươi của lúa chín, là những chiếc nón trắng tinh khôi của bà con nông dân đang thu hoạch lúa cùng với những tiếng cười nói vang rộn chốn thôn quê yên bình.
Quê hương em đẹp lắm, nó gắn liền với những cánh đồng lúa chín trải dài tươi tốt, nặng trĩu hạt với bao mồ hôi công sức của con người đã tạo nên. Hình ảnh cánh đồng lúa chín vào buổi sáng tinh mơ sẽ mãi mãi nằm trong tâm trí em, dù sau này có đi đâu xa, nó sẽ mãi là một nguồn động lực tiếp sức trên con đường trưởng thành của em.
![](/images/avt/0.png?1311)
xác định thành phần trong câu
lá non im lặng, nó thầm mong hóa thành chiếc lá đỏ
![](/images/avt/0.png?1311)
''Lá lành đùm lá rách''
Một câu tục ngữ nói về đức tính yêu thương nhau, đùm bọc lẫn nhau và là một đức tính ko thể thiếu ở mỗi con người VN , em cũng có làm vài việc tốt giúp đỡ người khác nhưng việc làm em nhớ nhất là việc giúp đỡ cậu bé ăn xin trên đường.
Vào ngày chủ nhật là ngày mà mẹ em rảnh nên mẹ chở em đi chơi.Đường phố lúc này rất đông người,ai ai cũng đều mặc những trang phục sang chảnh,đẹp đẽ nhưng bổng em thấy có một cậu bé gần đè đỏ đang nằm bên lề đường với một chiếc mũ đang cầm trên tay để ăn xin.Đầu tóc cậu ấy rối lên,quần áo rách rưới, cơ thể gầy gò yếu ớt chưa được ăn gì và cùng với đôi bàn chân chai sạn,nứt nẻ.Cùng lúc đỏ thì đang đèn đỏ nên em xin mẹ một chút tiền lẻ mua một ổ bánh mì bỏ vô mủ cho cậu bé,khi đó cậu mới tỉnh dậy và thấy trong mũ mình có đồ ăn thì rất vui mừng cảm ơn em.
Em rất tự hào vì mình đã làm một việc tốt như vậy,tuy đó chỉ là một món quà nhỏ nhưng khi em thấy cậu bé ăn xin rất vui thì điều đó đã làm em hài lòng rồi.Em khuyên mọi người nên làm việc tốt vì khi làm việc tốt thì ta sẽ được mọi người yêu quý mình.
Nhớ vote anh nhé
![](/images/avt/0.png?1311)
ok luôn
mình từ viết đó hay hông
cho một tick nha sai chính tả thì chữa hộ
![](/images/avt/0.png?1311)
Trăng đã lên cao, tròn và nhỏ chiếu sáng vạn vật trong không gian. Không khí trong lành mát mẻ, gió thổi vi vu. Những con đường, con phố nhỏ sáng lên bởi ánh sáng huyền ảo của Mặt Trăng. Đâu đó trong các con ngõ vang lên tiếng trống tùng ... tùng ... tùng tiếng hò reo, ca hát, các em nhỏ vui nhộn nhịp cùng chị Hằng chú Cuội. Chúng tôi rảo bước quanh bờ hồ, tôi đi đâu trăng cũng đi đến đó. Mặt trăng soi bóng xuống mỗi người chúng tôi, ai ai trong đoàn đều thốt lên: " Ôi trăng đẹp quá ". Trăng đẹp tựa như 1 diễn viên nổi tiếng khoác lên mình bộ trang phục đính hàng trăm viên đá quý thu hút hàng triệu ánh mắt từ khán giả. Những chiếc lá in xuống mặt hồ như những viên kim cương lấp lánh. Càng về khuya trang càng lên cao rồi nhỏ lại và du du như sáo diều
Mình ko giỏi viết văn cho lắm, bạn tham khảo tạm !
Quê hương em là một vùng nông thôn nhưng yên bình và vô cùng tươi đẹp. Buổi sáng, khi ông mặt trời thức dậy, cánh đồng trải dài như tấm thảm khổng lồ. Xa xa, những chú cò trắng nhởn nhơ dưới tầng mây rồi đáp cánh xuống cánh đồng để ăn bữa điểm tâm. Một ngày mới lại bắt đầu.
Chúc bn học tốt !
Cánh đồng? Bn ở quê chăng?
Dàn ý Tả cánh đồng lúa I. Mở bài: Một ngày mới lại bắt đầu. Bình minh đang hiện ra trước mắt em. Một cảnh vật tuyệt đẹp và để lại cho ta cảm giác phấn khởi khi bước vào ngày mới. II. Thân bài: 1. Tả cảnh. - Không khí đã bắt đầu se lạnh nhưng lại mang theo hơi ấm của thiên nhiên như một lời chào chân thành. - Sương đang dần tan. Bầu trời mùa thu trong lành và cao vút. - Gió bay thoang thoảng qua, mơn man mái tóc em. - Đồng lúa đã chín vàng, hương lúa lan tỏa ra khắp mọi nơi. - Những chú trâu đang thung thăng gặm cỏ, mắt lim dim ngước nhìn xung quanh. - Những đàn cò bay lả, bay la, nghiêng mình chao lượn vài vòng rồi đáp xuống bờ ruộng để “nghỉ ngơi lấy sức” mà bay tiếp. 2. Tả hoạt động. - Mọi người cũng đã tỉnh giấc và bắt đầu với công việc của mình. - Các bác, các cô vui vẻ vừa đi vừa trò chuyện xách cày, xách cuốc chuẩn bị ra đồng. - Các cậu bé, cô bé tung tăng vượt theo chú trâu xấu số đang bỏ chạy sợ hãi. - Dưới mặt hồ, ánh nắng ban mai chiếu xuống làm mặt ao lấp la lấp lánh như một chiếc gương khổng lồ. II. Kết bài: - Ngắm nhìn quê hương em, em vô cùng tự hào khi mình được sinh ra và lớn lên trên mảnh đất thân thương này. - Em sẽ cố gắng học thật giỏi để mai sau lớn lên xây dựng quê hương đất nước ngày một giàu đẹp hơn.
Tả cánh đồng lúa Ai đã từng nghe những lời ca thiết tha, trong sáng qua bài hát “Em đi giữa biển bàng” chắc chưa quên “Em đi giữa biển vàng/ Nghe mênh mông trên đồng lúa hát/ Hương lúa chín thoang thoảng bay...”. Hình ảnh cánh đồng lúa mênh mông, bát ngát có lẽ là hình ảnh đẹp nhất nơi vùng quê thanh bình, yên ả. Ngày hè, ông mặt trời tỉnh giấc sớm, chiếu những tia nắng mai xuống mặt đất. Dưới nắng, muôn giọt sương đêm đang đọng trên bông lúa lấp lánh như những viên kim cương. Chắc tối qua cơn mưa rào đem chúng tới. Từ xa nhìn lại, cánh đồng lúa mênh mông như một tấm thảm vàng ươm phấp phới, vô cùng mềm mại. Vẻ mềm mại có được nhờ chị gió cứ bay qua lướt lại, làm muôn cây lúa ngả nghiêng. Mặt trời lên cao hẳn. Lúc này, những cây lúa có dịp vươn mình khoe bông lúa trĩu nặng. Cây lúa cao chừng nửa mét, mọc chụm thành từng khóm. Nhìn từ xa, chẳng ai có thể biết độ cao của chúng, muôn cây lúa mọc liền với nhau như thảm cỏ. Bông lúa chi chít những hạt, hạt nối tiếp nhau cong cong trĩu xuống. Ngày còn non, cánh đồng lúa xanh mướt một màu. Ấy thế mà chẳng bao lâu, lúa ra đòng trổ bông. Thật diệu kì! Tôi biết, sự diệu kì ấy có được nhờ bàn tay của những bác nông dân cần cù, lam lũ. Cuối ngày, các bác ra thăm đồng ruộng của mình, trên môi nở nụ cười tươi nét tươi của nắng, của lúa. Chắc các bác hi vọng một mùa bội thu đây mà. Bỗng, trời bắt đầu đổ mưa. Cơn mưa rào bất chợt. Mưa ào ào, xối xả. Mưa dội thẳng dòng nước xuống cánh đồng. Các bác nông dân vội tìm cách thoát nước cho đồng ruộng. Những bông lúa ngả nghiêng theo gió, âm thầm hứng chịu muôn hạt mưa rơi xuống. Chúng chẳng khác nào những người chủ của mình, hiên ngang chống chọi với mưa gió, với khắc nghiệt của thời tiết để đem tới những hạt lúa chắc nịch. Mưa tan. Mặt trời dần chạy về cánh cửa Tây của mình để khép lại ngày dài. Vòm trời được dệt một màu cam rực. Tôi bỗng nhiên nghĩ về bức tranh sơn dầu với hai nửa gam màu nóng, màu cam của vòm trời, màu vàng của cánh đồng. Bức tranh ấy đẹp lắm. Vẻ đẹp kết tụ từ mưa nắng của đất trời, từ mồ hôi, nhọc nhằn của những người nông dân.