phúc lâm

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của phúc lâm
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

ma dùng điện thoại ah? Với cả cô ấy là người bồ đào nha mà sao gõ bằng tiếng việt đc?

tui cũng bị nè giờ có nên nhắn ko


Ai cũng có những người bạn thân, cùng nhau chia sẻ những kỷ niệm vui buồn. Với em, Trung là người bạn thân duy nhất và những kỷ niệm về tình bạn này đều in sâu trong tâm trí em, đặc biệt là lần hai đứa bị bố mẹ phạt vì tội rủ nhau vào quán chơi điện tử.

Trung là cậu bạn tốt bụng, ngoan hiền nhưng hơi trầm tính, ít nói. Trung gần nhà, học cùng em từ những năm học mầm non và có nhiều sở thích chung giống nhau và khá hiểu nhau. Trung hay nhường nhịn em. Những lúc có chuyện gì buồn, cậu ấy đều lắng nghe em giãi bày. Tình bạn của chúng em cứ thế phát triển và có lẽ sẽ còn tiếp tục mãi mãi.

Chuyện xảy ra cũng đã hai năm nhưng em vẫn còn nhớ mãi. Hôm đó là một buổi chiều thứ 6 mùa hè, trên đường đi học về như mọi ngày, chúng em vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên em chợt nảy ra một ý tưởng táo bạo, em rủ Trung đi vòng qua quán điện tử sau trường Mầm Non với ý định vào đó chơi trò chơi. Đó cũng là lần đầu tiên vào quán của hai đứa. Ban đầu, khi nghe em rủ, Trung đã rất sợ hãi, không dám đi cùng. Cậu còn khuyên em không nên vào đó. Em vì tò mò, hiếu động, vẫn muốn thử một lần cho biết trò chơi ấy như thế nào mà thấy mấy anh cấp hai vẫn hay rỉ tai nhau vào đó sau mỗi chiều tan học. Em thuyết phục Trung, đồng thời hứa sẽ chỉ vào đó một lần này thôi. Trung sau một phút phân vân đã đồng ý đi cùng, vậy là mấy phút sau chúng em đã có mặt ở quán. Những màn hình máy tính với những trò chơi điện tử hấp dẫn đã nhanh chóng cuốn hút chúng em. Mải say mê với các trò chơi, đã hai tiếng đồng hồ trôi qua mà chúng em không hề hay biết. Đến khi báo hết tiền để chơi tiếp, nhìn ra ngoài trời đã nhá nhem tối, chúng em mới giật mình sợ hãi. Trung lo lắng lắm, chúng em chưa bao giờ đi học về muộn như thế này. Chắc chắn là bố mẹ hai đứa cũng đang lo lắng và đi tìm. Chúng em nhanh chóng về nhà, vừa đi vừa bàn nhau sẽ nói thế nào với bố mẹ. Em an ủi Trung là sẽ nhận lỗi vì đã rủ cậu ấy đi cùng. Vừa về đến đầu đường, đón chúng em là ánh mắt lo lắng và giận dữ của bố Trung. Em đang định nhận lỗi thì Trung đã nhanh chóng nhận hết lỗi về mình. Em không quá bất ngờ vì tính cậu ấy vẫn vậy, luôn nhường nhịn em. Em xin lỗi bố cậu ấy, kể lại toàn bộ sự việc và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Bố Trung bớt giận, căn dặn chúng em một hồi rồi đưa chúng em về. Bố mẹ hai đứa biết chuyện cũng rất buồn và thất vọng. Em thấy hối hận vô cùng, chỉ vì tò mò hiếu động, đã không làm chủ được mà rủ cả bạn cùng mắc sai lầm. Đó có lẽ là kỷ niệm buồn đáng nhớ nhất của chúng em.

Chúng em đã hứa sẽ không tái diễn những hành động bồng bột như vậy nữa. Nếu một trong hai chúng em có ý định không tốt, người còn lại phải khuyên bảo, nhắc nhở hoặc ngăn cản. Tình bạn của chúng em đã trưởng thành và ngày càng lớn lên như vậy. -----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

không có số nguyên âm nhỏ nhất nha.

-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

1 + 1 = 2.

-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

(x+5). (9+ 2^2) = 0

(x+5). (9+ 4) = 0

(x+5). 13 = 0

x+5 = 0 : 13

x+5 = 0

x = 0-5

x = -5

Vậy x = -5

-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

Bài này đáp án là 1.

Mình ko biết cách viết phân số nên ko trình bày được. Mong bạn thông cảm.

-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

23.(37-123) + 123.(23-37)

= 23. 37- 23. 123 + 123. 23- 123. 37

= 23.( 37- 123+ 123) - 123. 37

= 23. 37 - 123. 37

= 37. ( 23- 123 )

= 37. (-100)

= -3700

-----CHÚC BẠN HỌC TỐT-----

Trong năm năm học dưới mái trường tiểu học thân yêu, em đã có biết bao kỷ niệm tuổi thơ không thể nào quên, có những người bạn thân thiết cùng nhau chia sẻ tình cảm buồn vui, nhưng hình ảnh in đậm nhất trong tâm trí em vẫn là cô giáo Chi – cô giáo dạy em hồi lớp ba.

Hết năm học cô chủ nhiệm chúng em cũng là lúc cô chuyển đến công tác tại một ngôi trường khác. Đã hai năm chưa gặp lại cô, nhưng trong ký ức của em, mỗi lần xuất hiện, cô đẹp như một nàng tiên. Cô Chi còn rất trẻ, mới chỉ gần 30 tuổi. Cô có dáng người thon thả, cao cao nhưng không quá gầy. Mái tóc dài đen mượt buông xuống bờ vai như thác nước. Trên gương mặt trái xoan trắng hồng của cô nổi bật là đôi mắt bồ câu trong và sáng, pha lẫn vẻ hiền dịu, ấm áp và hồn nhiên. Mỗi khi chúng em không chăm chỉ học bài, còn lười biếng là đôi mắt cô như trĩu xuống, tỏ rõ vẻ buồn bã và thất vọng. Còn mỗi khi bọn em ngoan ngoãn, chăm chỉ học tập thì đôi mắt đó như ánh lên một niềm vui sướng. Đôi môi hình trái tim lúc nào cũng đỏ tươi như được thoa một lớp son mỏng, mỗi khi cô cười, chiếc răng khểnh lộ ra tạo cho nụ cười một nét duyên thật dễ thương. Đôi bàn tay trắng nõn với những ngón búp măng, ngày ngày cô viết lên bảng những nét chữ mềm mại cũng in sâu trong trí nhớ của em. Cô là một người rất giản dị, hàng ngày đến lớp cô thường mặc chiếc áo sơ mi trắng phối cùng chân váy tối màu nhưng vẫn toát lên vẻ dịu dàng, thanh lịch của cô. Đặc biệt, giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, ấm áp, lúc lại dí dỏm vui tươi, cuốn hút chúng em vào những bài giảng của cô.

Cô Chi là một giáo viên rất thương yêu, chăm lo cho học sinh nhưng cũng vô cùng nghiêm khắc. Cô chăm lo cho bọn em từ bữa ăn tới giấc ngủ ở trên lớp từng li từng tí một. Sự dịu dàng của cô luôn làm cho bọn em cảm thấy ấm áp đến lạ kỳ. Có những bài khó, cô luôn luôn ân cần, chỉ bảo, giảng giải cho chúng em một cách từ từ. Cô luôn tạo ra một bầu không khí vui vẻ để chúng em có thể dễ dàng tiếp thu bài hơn. Bài giảng của cô rất phong phú, cô còn khéo léo sử dụng cả những đoạn video về bài học cho sinh động giúp chúng em có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Vào những tiết sinh hoạt, cô thường kể cho chúng em nghe về những tấm gương tốt, cô dạy chúng em những kỹ năng sống cơ bản…Ngoài giờ học, chúng em luôn nhận được sự ân cần hỏi han của cô cũng như được cô kể cho nhiều câu chuyện thú vị về cuộc sống. Cô còn dành tặng nhiều món quà cho chúng em mỗi dịp đặc biệt hay đơn giản là để động viên chúng em khi đạt kết quả cao. Em luôn cảm nhận được tình yêu mà cô dành cho mỗi học trò của mình.

Em nhớ nhất là buổi học cuối cùng của năm học lớp ba, cũng là buổi học cuối cùng trước khi cô chuyển trường. Hôm đó tâm trạng ai nấy đều rất khó tả. Ánh mắt cô cũng buồn và nhẹ nhàng biết bao. Cô nhìn một loạt các bạn học sinh, mắt rơm lệ, và nhắn nhủ chúng em phải luôn cố gắng để trở thành con ngoan trò giỏi. Chúng em ai cũng cúi đầu vâng dạ, không dám nhìn ai, vì thực sự cảm xúc đang vỡ òa.

Thời gian trôi qua, trong tâm trí của em, những kỉ niệm đẹp về cô Chi vẫn vẹn nguyên, giống như động lực giúp em cố gắng, cố gắng để không phụ lòng bố mẹ, không phụ niềm tin và tình cảm của cô ngày xưa.

Tui làm 2 bài rùi. Tui NHẦM nhé