1) Bữa ấy mưa xuân phơi phới bay,

    Hoa xoan lớp lớp rụng vơi đầy.

    Hội chèo làng Đặng đi ngang ngõ, 

    Mẹ bảo: Thôn Đoài hát tối nay.

(Mưa xuân, Nguyễn Bính)

2) Chiến trường đang gọi đi

    Súng hành quân mải miết

    Mùa xuân cho có biếc

    Đi đón ta dọc đường.

(Hữu Thỉnh, Mùa xuân đi đón)

3) Mùa xuân của tôi - mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội - là mùa xuân có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chéo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng...

(Vũ Bằng, Thương nhớ mười hai)

4) Mùa Chạp đi bảy cây số không nghe mỏi. Gió chướng khoác lên làng mạc một vẻ mơ màng, đường uốn lượn theo sông và dòng sông đó thẩm suốt thoắt ẩn thoắt hiện sau những lùm cây hoang dại. Dọc đường thấy Tết lấp ló khắp nơi, trên sân nhà người, trên những giàn phơi.  (Nguyễn Ngọc Tư, Mùa phơi sân trước)